Trang

Chủ Nhật, 11 tháng 3, 2012

Cuốn theo "Gió phương Nam" của Đông Tùng

      Ngày buồn, vào Blog của Đông Tùng thấy ở đó không những âu lo vặt vãnh. Thế giới thơ của anh thật trong sáng, thật thánh thiện. Bài thơ Gió phương nam được đông đảo bạn thơ yêu thích. Sau đây là bài thơ của tác giả và những vần thơ họa cùng tác giả:
Gió phương Nam
                          -Đông Tùng-

gió phương nam nâng dịu dàng mái tóc
vạt áo hồng tươi thắm một cành xuân
hương lan tỏa ngày say tình ong bướm
màn đêm về trăng nhạt bóng bâng khuâng

gió phương nam nâng nhẹ nhàng gót mỏng
ly biệt rồi thương nhớ có phai phôi
trang lưu bút vẫn còn tươi sắc phượng
tuổi học trò năm tháng hóa xa xôi

gió phương nam nâng ngọt ngào cánh cúc
chiếc lá vàng từ giã nhánh thay mùa
sông vội vã đưa người về xứ lạ
mây chuyển màu trời buồn đổ hạt mưa

gió phương nam nâng bồng bềnh hoa tuyết
chút vui buồn pha lẫn sắc trời đông
bên khung cửa đôi tay buồn muốn nắm
bóng hình em nguyên vẹn ở nơi lòng 

HỌA THƠ CÙNG TÁC GIẢ
1.      “Gió phương Nam nâng bổng những tàu dừa
Đem xanh mát nhuộm mây trời xanh mát
Sông ơi sông, bao giờ ta hết khát
Hỏi nhiều lần sông cứ chảy đi đâu" (Hoàng Xuân Họa)

"Bên tháng năm tình nghĩa chẳng phai màu
Dòng nước chảy mang phù sa đỏ hạt
Vì bồi lở nên đời xanh câu hát
Đem cuộc đời thân bụi cát mà chơi" (Đông Tùng)
            gió phương nam hương chiều em mang gửi  
  1.   trăng một màu phai phạt tuổi thanh xuân
      chôn kí ức cho lòng thôi vương vấn
      bình minh về nghe thầm lặng bước chân (NamPhong)
hương chiều đến hay hương lòng em gửi
trăng nhạt màu hay mái tóc pha sương
vần thơ đó ngày xưa tôi viết tặng
em... tuổi đời chồng chất lẽ vô thường (Đông Tùng)

3.      Gió phương nam khe khẽ lùa ký ức
Có ấm lòng người lữ khách tha hương?
Tiếng chuông buồn lay động chiều hoang hoải
Cõi ta bà buông tràn ngập yêu thương...(Bách Hợp)

hương chiều đến hay hương lòng em gửi
trăng nhạt màu hay mái tóc pha sương
vần thơ đó ngày xưa tôi viết tặng
em... tuổi đời chồng chất lẽ vô thường(Đông Tùng)

     4.  Gió phương Nam để nắng về ngoài Bắc
           Có ngọn lửa nào le lói trong tim
           Người lữ khách một đi không trở lại
           Dấu giày xưa theo vạt nắng kiếm tìm(ThanhPhong)

Ngọn lửa hồng còn mãi trái tim tôi
Để thắp sáng màn đêm về lạc lối
Ngày xưa ơi, có bao giờ lầm lỗi
Tại vì sao thấy tội thấy chơi vơi (Đông Tùng)

          Tội vì chưng lòng khách vẫn nặng đời
          Yêu hoa lá thương tình người vơi cạn
          Một lời buông sao thấy lòng ấm áp
          Ngàn năm chờ...thương nhớ gió phương nam (ThanhPhong)

Cuộc chơi thơ vẫn tiếp tục, mời bạn vào Blog Cát Tường để họa cùng tác giả.





3 nhận xét:

ĐÔNG TÙNG (Thích Cát Tường) nói...

Cám ơn bạn đã post bài này qua đây!

Hiểu Anh's blog nói...
Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Hiểu Anh's blog nói...

Thơ hay cùng chia sẻ mà! Đông Tùng sẽ chuyển nhà đi đâu vậy?