Trang

Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2011

Hạnh phúc mong manh

         Một ngày như mọi ngày, nó trở dậy đi chợ, nấu cơm...vun vén cho hạnh phúc bình dị của mình. Trên bàn, bình hoa Făngxê dịu dàng, dễ thương đến kỳ lạ. Lâu lắm rồi nó mới cắm được bình hoa ưng ý như thế.  Cậu con trai ngạc nhiên:"Mẹ ơi, sao mẹ giỏi vậy? Con rất thích bình hoa này. Con yêu mẹ lắm!. Người chồng thầm thì: " Hoa giản dị và dễ thương như em vậy." Nó thầm cười. Hạnh phúc đến từ những điều bình dĩ và dễ thương ấy.
          Buổi trưa, nó thấy trong người có dấu hiệu bất ổn. Chẳng lẽ mình có bệnh sao? Gõ vào google thấy đó là dấu hiệu của bệnh ung thư. Nó hoảng hốt. Đi khám thấy kết quả không khả quan. Bác sĩ bảo: "Chúng tôi cần làm một số xét nghiệm nữa để loại bỏ ung thư". Đã chuẩn bị tâm lý từ trước, vậy mà nó vẫn lo lắng không yên. Đầu óc luẩn quẩn những suy nghĩ không đâu.
           Nếu mình bị ung thư thì sao nhỉ? Người đầu tiên mình chia sẻ sẽ là ai? Mình sẽ phải làm gì? Mình có tiếp tục sống không? Mình phải sống! Nhưng mọi việc sẽ khác đi.Giấc mơ với chú lợn đất của con sẽ ra sao? Và những dự định của mình nữa. Mình có rất nhiều dự định và tất cả mới chỉ bắt đầu...
          Bình hoa Făngxê vẫn dịu dàng lan toả. Những đứa trẻ vẫn nô đùa. Người chồng vẫn cần mẫn, tích cực chuẩn bị cho giấc mơ ô tô của hai đứa trẻ. Nó cố làm như mọi việc bình thường. Hai ngày nữa mới có kết quả xét nghiệm.  Số phận nó sẽ ra sao? Nó chỉ còn biết cầu nguyện...

Không có nhận xét nào: